Lazy Truyện
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
Sign in Sign up
Sign in Sign up
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
  • Manhwa
  • Manhua
  • Manga
  • Videos
  • Raw
Fanpage Nhà LazyKids

[Novel] Nuôi Dưỡng Anh Hùng Để Tránh Cái Chết - Chap 5

  1. Home
  2. [Novel] Nuôi Dưỡng Anh Hùng Để Tránh Cái Chết
  3. Chap 5 - Hai năm sau
Prev
Next

Đã hai năm trời kể từ ngày con mụ nữ thần não phẳng đó tống cổ tôi đến cái thế giới dở hơi này.
Ngày nào tôi cũng lết xác đến trường, cày bục mặt cả ngày lẫn đêm, đến ngủ cũng không yên để chuẩn bị cho cái ngày tận thế chết tiệt.
Thời gian trôi nhanh như một cái chớp mắt.
Nhưng mà nghĩ đến chuyện còn tận bốn năm nữa mới được về nhà mà thấy muốn rụng rời!
Đằng đẵng quá đi mất!
Ý tôi là, dạo này cứ nghĩ đến quãng thời gian còn lại phải chôn chân ở đây là bụng tôi lại quặn lên từng cơn. Đau âm ỉ. Stress kinh khủng khiếp. Nữ thần ơi là nữ thần, tôi yêu cầu bồi thường tai nạn lao động cho cái bệnh này, lý do là bà quảng cáo sai sự thật về công việc đấy nhé!
Con mụ nữ thần đó còn chưa thèm liên lạc lại với tôi lấy một lần. Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Lo chết đi được… Không đời nào, bả không thể quên bẵng tôi được, đúng không?
Nghĩ đến cái khả năng đó thôi là đã thấy lạnh sống lưng rồi… Ai bảo được, trông bả cứ ngơ ngơ như bò đội nón ấy…
Không, phải có niềm tin. Cứ tin rồi sẽ được cứu rỗi. Chứ không thì trái tim bé bỏng của tôi tan nát mất.
Giờ thì tôi mười bốn tuổi rồi.
Năm nay còn bao nhiêu ‘event’ nhỉ? Lát phải giở nhật ký ra xem lại mới được.
Để xem nào, cái sự kiện chính bự chảng tiếp theo là… À, nhớ rồi.
Chính là nó.
Sẽ diễn ra vào năm tới.
Hè năm sau, sẽ có một cái sự kiện đối kháng phiền phức hết chỗ nói.
Aizz, nhức hết cả đầu. Chán không buồn nói. Phiền não ghê gớm.
Mà cái sự kiện đó lại thuộc loại chỉ có một mạng duy nhất để qua.
Tôi trông vào cậu cả đấy, Anh hùng tương lai ơi… Cậu là niềm hy vọng duy nhất của tôi rồi.
Nhưng trước mắt, phải huấn luyện cho cậu ta ra ngô ra khoai đã.
Buổi học kiếm thuật hôm nay.
Bọn tôi đang tập một chiêu chém áp đảo, vẽ ra một đường cong mỹ miều trong không khí.
Tôi chĩa mũi kiếm vào Alfred, cái tên vừa đo đất một cách ngoạn mục. Rồi tôi nhếch mép cười khinh bỉ, ra cái vẻ ta đây lắm. Thấy sao? Diễn xuất của tôi lên tay rồi chứ? Công sức hai năm khổ luyện cả đấy!
Mấy tiếng hét thất thanh vang lên từ vòng ngoài, nơi ba tên lâu la, mấy nhỏ con gái, với cả vài thằng con trai khác đang hóng chuyện. Ba tên đệ tử của tôi cuống lên thì còn hiểu được, nhưng đến mấy thằng con trai khác cũng đỏ mặt là sao… Dị thật…
Có vẻ thế giới này thoáng trong cái ‘khía cạnh’ đó phết.
Tôi cũng thấy vài cặp đồng tính trong trường rồi. Đúng là cái thế giới do con mụ Nữ thần bánh bèo đó tạo ra có khác. Không biết chỗ khác có thế không nhỉ. Như vậy có ổn không ta? Thật tình tôi cũng chả biết nữa, nhưng…
Mà thôi, đã là tình yêu thì chịu rồi, với lại tôi cũng chẳng hơi đâu mà quan tâm chuyện người khác. Miễn là đôi bên tự nguyện và hạnh phúc là được.
Miễn đừng có lôi tôi vào là được! Ước mơ của tôi là xây dựng một gia đình hạnh phúc với một chị gái hơn tuổi cơ!
Tôi đang hơi lạc đề rồi.
Bình tĩnh lại nào.
Đúng rồi, lời thoại của mình.
Đây là một ‘event’ đối đầu nho nhỏ, có tí lời thoại của Lian.
“Hê hê hê. Vẫn còn non và xanh lắm, Alfred! Ngươi yếu xìu! Xách dép cho ta còn không xứng!”
Alfred lườm tôi với vẻ mặt hờn dỗi.
Dù trông có vẻ bực bội, đôi mắt cậu ta vẫn xanh biếc như mọi khi.
Chà.
Cái quái gì thế này.
Dạo này tôi ít thấy Alfred nổi điên hẳn.
Cậu ta được kế thừa một đặc điểm từ tổ tiên, đó là lòng đen sẽ chuyển sang màu vàng kim khi nổi giận. Một đặc điểm nhận dạng quá ư là dễ thấy.
Tính tình cậu ta có vẻ đã điềm đạm hơn. Chắc là đang lớn, nên độ sôi cũng tăng theo.
Cơ mà, hôm nay thắng được một trận cũng sướng.
Dạo này muốn thắng Alfred một trận cũng trầy vi tróc vẩy, nên tôi đã phải nhờ cha thuê hẳn một kiếm sư nổi tiếng từ kinh thành về dạy kèm. Giàu đúng là sướng thật!
Dù vậy, lúc nghe giá học phí tôi cũng run như cầy sấy.
Để ra dáng một tí, để bỏ xa Alfred một quãng, tôi đã tự ép mình khổ luyện đến bờm hơi tai. Chứ không thì phí tiền chết! Tôi không thể để số của cải đó bay theo gió được, không thì nghiệp quật cho không trượt phát nào! Phận thường dân như tôi sợ mấy thứ xa xỉ lắm. Tiền phải được tiêu một cách khôn ngoan.
Câu này tôi đặc biệt muốn hét vào mặt bà mẹ với ông anh của Lian. Hai người đó cứ vung tiền cho sở thích của mình… Tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống! Cứ đà này có ngày sạt nghiệp!
Chà, chuyện là vậy đó.
Vì tôi đã cố gắng nên thành quả lao động của tôi đã đơm hoa kết trái. Tạ ơn trời đất.
Tôi chưa thể thua được. Tôi tra kiếm vào vỏ sau vài đường múa may, rồi khoanh tay nhìn xuống Alfred và khẽ thở dài.
Giúp nhà thờ trang trải bằng việc làm thêm là tốt đấy, nhưng cày cuốc không ngơi nghỉ như thế thì đáng lo thật. Cậu ta cần luyện kiếm nhiều hơn nữa. Nếu cậu ta không mạnh lên thì toang.
Nếu họ thiếu tiền đến độ cậu ta phải đi làm thêm, hay là mình tăng khoản quyên góp hằng tháng cho nhà thờ nhỉ? Tất nhiên là phải ẩn danh rồi.
Như vậy, Alfred sẽ có nhiều thời gian hơn để mài giũa kiếm thuật của mình.
Ừm, ý hay đấy. Cứ quyết thế đi.
“Alfred. Nếu muốn thắng ta, thì ngươi nên luyện tập chăm chỉ hơn đi, hm? Ngươi có quá nhiều động tác thừa. Quá nhiều sơ hở. Ngươi chỉ biết cậy sức trâu, nên sơ hở càng lộ rõ. Bấy lâu nay ngươi luyện tập cái kiểu gì vậy? Hãy suy nghĩ cho kỹ về sức nặng và tốc độ của thanh kiếm, về đường kiếm của ngươi. Hãy đối xử với nó nhẹ nhàng hơn. Dùng lực vừa đủ trong mỗi đòn đánh. Nếu động tác của ngươi nhuần nhuyễn, thì ngươi chẳng cần nhiều sức mạnh làm gì.”
…Kiểu kiểu thế. Vâng, đây là bài ca bất hủ mà ông thầy dạy kiếm của tôi ra rả hết buổi này qua buổi khác. Tôi chỉ nhại lại lời ổng thôi. Thỉnh thoảng, ổng cũng chỉ cho Anh hùng tương lai vài đường, dù có vẻ cậu ta chẳng thèm để vào tai.
Alfred từ từ chống tay đứng dậy, phủi bụi trên người rồi nhìn tôi.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
Cuối cùng thì chúng tôi cũng cao bằng nhau rồi. Chết tiệt.
Trổ giò rồi à? Cứ cái đà này chả mấy mà cậu ta cao hơn mình.
Lian thì dậy thì sớm quá, nên giờ cơ thể nó đang chững lại. Cố lên nào, cơ thể của Lian ơi!
“Thấy chưa. Cậy vào sức trâu vô ích và mấy đợt bộc phát thể lực thì cũng có giới hạn thôi. Kể cả khi ngươi có thể hạ gục đối thủ bằng sức mạnh, ngươi cũng không qua được cửa của ta đâu.”
Alfred ậm ừ một tiếng.
Đúng là một câu trả lời cho có.
Cái tên này có nghe không vậy? Tôi đây cũng có lòng chỉ bảo cho cậu ta mà!
Vì lý do gì đó, Alfred đang bước lại gần.
G-gì, gì thế? Cuối cùng cũng chịu bùng nổ rồi à?
Tôi theo dõi sát sao từng cử động của cậu ta và âm thầm thủ thế. Nếu cậu ta mà đấm tôi, thì tôi cũng không toàn mạng được đâu. “C-c-cái gì?”
Đáp lại tôi là sự im lặng.
Alfred cứ lừ lừ cái mặt vô cảm (ghê chết đi được!), rồi khi đứng ngay trước mặt tôi, cậu ta nhanh như chớp chộp lấy cổ tay tôi.
“Oái! Đau…”
Cổ tay phải của tôi đau điếng vì phải chịu cái lực tay vô lý của cậu ta. Nó bắt đầu tấy đỏ và sưng lên rồi. Đúng là sức trâu! Nhất là lúc này! Người ta mình dây cây cảnh, nhẹ tay chút đi chứ! Nhưng mà chắc không được rồi!
“Đ-đau…! B-bỏ ra!”
Trong lúc nâng cổ tay tôi lên, Alfred lôi từ trong túi ra một thứ trông như viên kẹo trắng, rồi bẻ đôi. Một viên pha lê trị thương. Cái món hồi máu phổ thông này chính là Urgo phiên bản thế giới này.
Cậu ta hứng những hạt cát trắng lấp lánh vào lòng bàn tay rồi xoa lên cổ tay tôi.
Hơi ấm từ lòng bàn tay cậu ta dần lan tỏa.
Cùng lúc đó, cơn đau nhói từ từ dịu đi và tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tôi đã tưởng cậu ta định cho mình một đấm.
Thì ra là cậu ta chỉ muốn chữa thương cho tôi thôi à? Cậu ta nhận ra cổ tay tôi đã bị thương trong lúc đấu tập.
“C-cảm ơn—”
Tôi kịp ngậm miệng lại.
Toi rồi.
Chết tiệt. Theo phản xạ buột miệng cảm ơn luôn mới đau. Tại ông nội cứ nhồi vào đầu mình suốt là dù có chuyện gì cũng phải biết ơn, thành ra nó ăn vào máu rồi. Aizz, đúng là.
Read this at perpetualdaydreams.com
Alfred ngẩng đầu lên.
Cậu ta cứ nhìn tôi chằm chằm. Nhìn cái gì mà nhìn? Mặt tôi dính lọ nghẹ à? Với cái mặt liệt đó thì bố ai mà đọc được suy nghĩ của cậu ta. Sợ vãi. Muốn té ngay lập tức.
“G-gì vậy?” tôi hỏi.
Vì không chịu nổi ánh mắt của cậu ta nên tôi đã lên tiếng, và cậu ta nhoẻn miệng cười, trông có vẻ hơi bối rối. “…Không. Lỗi của tôi. Tôi chẳng bao giờ kiểm soát lực tay cho đúng được. Xin lỗi…”
Cậu ta xin lỗi thật kìa!
“C-cậu đang nói cái gì vậy?”
“…Dạo này, đôi lúc tôi không kiểm soát được sức của mình…” Alfred cụp mắt xuống, một tiếng thở dài khe khẽ thoát ra.
“Hả? V-vậy à?” tôi hỏi.
Cậu ta gật đầu. Cái quái gì vậy. Không biết cậu ta có bị bệnh gì không. “…Tôi cứ suýt làm vỡ đồ… Phiền phức thật sự,” cậu ta nói.
Là nổi loạn tuổi dậy thì à? Hay là cái gì khác? Dù sao thì tôi cũng chẳng hiểu. Mà thôi, cậu đúng là thừa sức mạnh thật đấy.
Khi nhìn vào cổ tay tôi, cậu ta nhíu mày rồi lại thở dài. Không hiểu sao, trông cậu ta có vẻ hơi mệt mỏi. Giờ nhìn kỹ mới thấy, sắc mặt cậu ta hơi xanh xao.
“…Alfred? Cậu… ổn không?”
Cậu ta ngẩng phắt đầu lên. Đôi mắt hơi mở to.
Đáng lẽ mình không nên nói thế, chết tiệt. Câu này trật lất so với tính cách của Lian rồi. Toang thật rồi.
Đúng như dự đoán, có một sự ngạc nhiên trong mắt Alfred khi cậu ta nhìn tôi chằm chằm… rồi cậu ta mỉm cười dịu dàng. “…Cậu đang lo cho tôi à?”
“Hả?!”
Không ổn rồi. Phải chữa cháy thôi.
“S-sai bét! C-cậu hiểu lầm rồi! Chỉ là, tôi thắc mắc vu vơ thôi.”
“Thật không?”
“Ừ, thật!”
Alfred lại ậm ừ.
Này. Cậu ta đang cười đấy. Đừng có mà cười cái kiểu đó với tôi! Nụ cười sát gái của cái tên đẹp mã này với tôi là vô dụng thôi! Đi mà cười với mấy em gái kia kìa!
Không hiểu sao, tình huống này làm tôi chỉ muốn chuồn đi. Chạy thôi. Tệ rồi. Tôi không biết phải xử lý mấy chuyện thế này. Tôi đảo mắt đi chỗ khác, giằng tay mình ra khỏi tay Alfred.
“Làm—”
“Làm?”
“L-làm thêm! Cậu rã rời ra thế này là tại đi làm thêm đấy! Đồ ngốc! Lo mà luyện kiếm nhiều vào! Thiệt tình, với cái trình của ngươi bây giờ thì không có cửa thắng ta đâu! Mà biết đâu, có khi tại ta đây quá phi thường cũng nên!”
Như thường lệ, tôi ném lại một câu xỉa xói rồi co cẳng chạy—à không, bước đi.
Ba tên lâu la xúm lại phía tôi.
“Lian-sama! Ngài không sao chứ ạ?! Tên đó đã nói gì vậy ạ?!”
“K-không? Kh-không có gì… Hắn có nói gì nhiều đâu,” tôi đáp.
“Vậy ạ?! Thế thì tốt quá nhưng mà…”
“Dạo này tên đó càng ngày càng được đằng chân lân đằng đầu! Thằng nhãi đó cứ thân mật rồi động tay động chân với Lian-sama! Em ghen tị… à không, ý em là, hắn phải biết thân biết phận chứ, đúng không ạ?”
“Đúng vậy ạ! Ngài cũng thấy thế mà, phải không Lian-sama?”
“Q-quả nhiên…”
Quả nhiên, phiền phức thật.
Dạo này, vì cứ nhận được những phản ứng ngoài dự đoán, đôi lúc tôi trở nên khá lúng túng. Phiền phức cực kỳ.
Nếu cậu ta cứ nổi khùng lên như trước thì lại dễ xử hơn, mà tôi cũng thấy yên tâm hơn.
Rốt cuộc thì, trong cốt truyện, Anh hùng và Lian luôn như chó với mèo, quan hệ căng như dây đàn. Cứ thế mà chiến thôi, tôi chỉ cần nhớ lại lời thoại của Lian rồi xào lại là được.
Quan hệ như chó với mèo à…
Tôi có nên làm vậy không nhỉ?
Nhưng chính xác thì phải làm thế nào?
Tôi thấy mình đã cố hết sức rồi mà… Lẽ ra tôi đã phải nói những lời rất khó nghe. Tôi đã tuôn ra những lời miệt thị rồi nhưng mà…
Chẳng lẽ Alfred chai mặt rồi sao? Cậu ta không còn cảm thấy gì trước những lời khó nghe từ miệng tôi nữa à?
Toang rồi… tôi nên làm gì đây? Huhu. Rối quá.
Aizz chết tiệt. Tôi dở tệ trong việc ứng biến!
Tim tôi lúc nào cũng đập thình thịch và tôi lại trở nên luống cuống.
Đáng lẽ hồi đó mình nên chăm chỉ tập kịch với thằng bạn trong câu lạc bộ hơn là lười biếng. Giờ nghĩ lại mới thấy mình sai quá sai khi trốn mấy buổi đó, Koichiro ạ. Tao sẽ không bao giờ cằn nhằn nữa. Mày nói đúng vãi, bạn hiền, rằng kỹ năng này một ngày nào đó sẽ có ích. Lần tới tao sẽ khao mày một suất ăn trưa đặc biệt hạng A. Cho nên làm ơn đổi chỗ cho tao đi! Mày mới là người sinh ra để đóng vai này!
Haiz.
Để vào vai Lian cho tròn, từ giờ tôi phải cẩn thận hơn nữa.
Sẽ rất rắc rối nếu mọi thứ bắt đầu đi chệch hướng so với những gì tôi biết, nên tốt nhất là tôi nên bám sát cốt truyện càng nhiều càng tốt.
Tôi ôm cái bụng đang đau của mình, thở dài thườn thượt.

Prev
Next

Comments for chapter "Chap 5"

Subscribe
Login
Notify of
guest
guest
0 Comments
Newest
Oldest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
Tags:
18+, Adult, Boy Love, manga
Các thông tin và hình ảnh được ng tải trên website đều ưc sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thng mại và có ph. Tất nhin là chúng tôi không sở hữu hay chịu trch nhiệm bt kỳ nội dung cũng như hnh ảnh trên trang web. Nu c nội dung nào nh hưởng đến cá nhân hay tổ chc nào, vui lng liên hệ vi chúng tôi để xem xét v gỡ bỏ ngay lập tức.
© 2025 Lazy Comics
nettruyen TIPCLUB SUT88 Tha Bet 79CLUB TDTC Hitclub qh88 hello88 86bet 888CLB F168 Bet168 SUNWIN HITCLUB 999bet LOTO188 98WIN nhà cái uy tín SV388 zo88 HB88 nohu90 https://78winn.co/ Sumclub Sao789 lucky88 7ball HAY88 thabet ae888 kubet 8kbet xocdia88 8XBET nettruyen U888 78win 32win 32win Nhà cái 78win new88 com NEW88 J88 SV88 Zbet 78wincom.net ee88 77bet leo88 game bài b52 sun win qq88.com dualeotruyen Xoilac 90phut 8kbet Socolive ALO789 S66 Xoilac nhà cái uy tín one88 big88 dt68 8XBET 88I com qh88 com rakhoitv colatv thapcamtv thapcamtv ev88 az888 79win 123b hello88 789club Rikvip Tài xỉu online 1gom Tài xỉu online 3389 https://pg88e.com/ kèo nhà cái 32win 99ok iwin xoso66 GACAM888 kuwin 69vn 8s 99ok https://78winnh.net/ king88 nhà cái uy tín https://appsnaptik.info/ 123b 8S Navybooks trực tiếp bóng đá trực tiếp bóng đá xoilactv xem bóng đá trực tuyến Xoso66 oxbet HB88 MANCLUB sunwin 8xbet ONBET mu 88 mu88 Xoilac nohu Okking game bài go88 bet88 bắn cá đổi thưởng f168 78win.soccer 8DAY https://kubet3d.com/ soi kèo nhà cái okvip Socolive iwin https://8kbet.info/ Sv388 bk8 PG88 Jun88 LOTO188 999bet 99ok hello88 77bet bong88 hello88 123b bong88 123b FM88 FN88 6686 VVVWIN net88 123b zeestory loppytoon navyteamm lorangeteam tccd rr88 mu88 mu88 mu88 nhà cái uy tín hi88 https://7mcn.onl/ 789Bet https://www.sunwin88.asia/ hitclub bong88 HB88 https://www.hello88-viet.com/ 8kbet 23WIN b52club i9BET https://net88.onl/ game bài đổi thưởng uy tín 789club nhà cái uy tín fabet thabet 12bet 77bet https://77betvip.net HB88 https://hb88vip.net https://33winvn.me/ 33win jun88 https://jun88pro.me/ https://789club10.life/ 789Club 789Club Sunwin Go88 bk 8 SV368 w88 j88 8kbet

Sign in

Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Lazy Truyện

wpDiscuz