[Novel] Sự Sống Sót Của Kẻ Chiêu Hồn - Chương 290

Chương 290
Anh ấy nói thích tôi bằng giọng điệu độc ác như vậy là có ý gì? Tôi khoanh tay và quay đầu lại, Seo Dawon trừng mắt nhìn bức tường tội nghiệp với vẻ mặt cau có.
Bùm!
Đúng lúc đó, một nửa cánh cửa đột nhiên bị xé toạc ra kèm theo một vụ nổ lớn. Tôi giật mình nhìn về phía đó.
Người đã phá cửa xông vào chính là Jung Garam. Cậu ấy nhìn qua nhìn lại giữa chúng tôi với vẻ mặt chỉ có thể nói là nham hiểm và hét lên với giọng đắc thắng.
“Hai người đang làm cái gì đáng ngờ thế… hả?”
Nhưng mà ngay sau đó, cậu ấy liền nhận ra bầu không khí giữa tôi và Seo Dawon có gì đó không bình thường. Vậy nên Garam chỉ đứng im, im lặng chớp mắt. Không hiểu sao, tôi có thể cảm nhận được cậu ấy có chút xấu hổ, như thể đã nhận ra hành động hấp tấp vừa nãy của mình có vấn đề.
Seo Dawon gần như gầm gừ.
“Cậu còn không định ra ngoài sao?”
“Ừ… Hai người đang cãi nhau à?”
“Cút.”
Theo lời nói lạnh lùng của Seo Dawon, Jung Garam quay lưng đi mà không hề hé răng lấy một lời. Nhưng trước khi rời khỏi phòng, tôi có thể thấy được khuôn mặt đang lấp lánh vì phấn khích của Garam khi cậu ấy liếc nhìn tôi.
Tôi nhìn Jung Garam tội nghiệp với vẻ hoang mang và thất vọng, như thể cậu ấy vừa bị người đàn ông tâm thần, bệnh hoạn, mất hết liêm sỉ này trút giận. Tuy nhiên, ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, Seo Dawon đã vươn tay và tạo ra một luồng sáng vàng che lấp chỗ trống của cánh cửa bị vỡ. Phòng khách vốn có thể nhìn thấy từ trong phòng cứ thế bị che khuất khỏi tầm nhìn.
Đến lúc này, Jung Garam mới dừng hành vi nhìn trộm của mình lại. Dawon sải bước đến gần tôi với vẻ mặt lạnh lùng, cảm giác như có luồng gió lạnh thổi ngang qua người anh ấy.
“Choi Yikyung.”
“……”
Tôi im lặng nhìn Seo Dawon. Anh ấy trừng mắt nhìn tôi không trả lời, lẩm bẩm như thể đang nói chuyện với chính mình.
“Tại sao hầu cận không thể thấy [Tâm trạng hiện tại] của chủ nhân chứ?”
“……”
“Thật bất công.”
Tôi cũng không nhìn vào [Tâm trạng hiện tại] của Seo Dawon. Thật ra thì tôi cũng chẳng có ý định hay mong muốn đặc biệt gì muốn nhìn vào nó. Đọc những dòng suy nghĩ sâu thẳm bên trong anh ấy mà chắc chắn chín mười phần là nghi ngờ và bực bội thì có ích gì chứ?
“Tôi chẳng có gì để giấu giống như anh cả, nên tôi không cần nó.”
Tôi đáp trả một cách thẳng thừng. Seo Dawon nhướn mày trước câu trả lời đó.
Đúng lúc cuộc khẩu chiến giữa chúng tôi sắp bùng nổ, âm thanh như có ai đó đá mạnh vào cửa đột nhiên vang lên khắp phòng.
“Mấy người cứ làm ‘chuyện đó’ ở trỏng luôn đi rồi hẵng ra ngoài.”
Đó là giọng của Woo Ragi.
Seo Dawon có vẻ như định lờ đi, nhưng tôi chợt nhớ ra vụ án của Geum Miyoung và nắm lấy cánh tay của anh ấy trước. Cái chạm của tôi khiến Seo Dawon, người đang tính nói gì đó, dừng lại một lúc và ánh mắt anh tập trung vào tay tôi.
“… Bây giờ chúng ta tạm thời gác lại, chuyện này để sau đi.”
“……”
Seo Dawon không trả lời, nhưng anh ngoan ngoãn quay lưng đi.
***
Đúng như dự đoán, Bae Jaemin hoàn toàn bị Geum Miyoung làm cho mất trí. Anh ta thậm chí còn không liên lạc với tôi mặc dù ngày mà anh ta hẹn gặp đã trôi qua. Tôi đoán có lẽ là do hình tình ở bên đó phức tạp đến mức anh ta không có thời gian để quan tâm đến tôi.
Ngay cả bản tin phát ra từ TV phòng khách cũng đưa tin dồn dập về cái chết kinh hoàng của Geum Miyoung và vụ tấn công khủng bố vào biệt thự của cô ta. Đặc biệt, vụ án này nhận được rất nhiều sự chú ý không chỉ từ Hub mà còn từ thế giới bên ngoài vì thủ phạm vẫn chưa được xác định.
[Tổng giám đốc điều hành của ‘Công ty Thuế luật Today’, Geum Miyoung, người bị tình nghi trốn thuế, đã được tìm thấy là chết tại nhà riêng. Nghi phạm được phát hiện vào sáng hôm sau khi nhận được lệnh triệu tập của cơ quan công tố. Giữa vô vàn những nghi ngờ khác nhau, có khi nào vụ giết người lần này có liên quan đến vụ phát hiện gian lận tài chính hay không?]
[Vâng , đúng là như vậy… Nhất là theo những gì được phát hiện tại hiện trường…]
Không chỉ tin tức, mà các cộng đồng trực tuyến như [Rank God] cũng khá ồn ào. Geum Miyoung không phải là một ranker nổi tiếng, được biết đến rộng rãi, nhưng thông tin về một ‘thứ gì đó được cho là đã được tìm thấy trong ‘biệt thự’ của cô ta’ đã bị rò rỉ ra bên ngoài. Bảng tin hằng ngày trở nên nóng hơn khi những tin đồn bắt đầu lan truyền.
.
<Geum Miyoung cũng là thành viên của Yeonhong *0-0*>
Tác giả: Bio Hunter
Khi tôi vào trang chủ của ‘Today’, tôi đã xem qua hồ sơ của CEO. Cô ta có liên quan đến Yeonhong. *0-0*
Thành thật mà nói thì chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Vụ án mạng ở đảo Jeju lần trước cũng vậy… có tin đồn cho rằng hung thủ của hai vụ là một.
Bình luận (Mở rộng)
Lee Gu Hwang (Chiến binh): PHS không có đến từ Yeonhong
↳Chỉ dành cho kẻ mạnh: Bae Jaemin, một người từng là thành viên của Yeonhong, đã thành lập Hahae và PHS là một giám đốc điều hành ở đó.
↳Beep Beep Beep: Hay thật, nếu nói như vậy thì chắc là toàn bộ quốc gia này đều có liên quan đến YH. Cái qq gì cũng liên kết với nhau được
↳Chỉ dành cho kẻ mạnh: T chỉ nói là nó không hoàn toàn không liên quan thôi mà, làm gì căng thế:)))
<Nhưng không có bài báo nào về việc phát hiện ra vật phẩm liên quan đến Yeonhong›
Tác giả: Tôi là Stalker
Bằng chứng đâu? Nôn ra đây
Bình luận (Mở rộng)
Kim Cương: (Ảnh)
↳Tôi là Stalker: *(° ロ °)!* Trời địu, ảnh này ai chụp z?
↳Kim Cương: Có một Người dùng trên Diễn đàn Free-chat tự nhận mình là thành viên của nhóm điều tra. Nhưng giờ bài đăng đó đã bị xóa rồi.
↳Tôi là Stalker: Trời ơi, nghe sợ ma quá *0-0*
.
Và lý do khiến tin tức này trở nên nóng hổi như vậy là vì… một vài vật phẩm bên trong [Quan tài] được Choi Kyungsik chọn lọc và cố tình để lại hiện trường.
Trên thực tế, ngoài những vật phẩm riêng mà mỗi hầu cận đã nhặt đi, còn có những món đồ linh tinh khác không thể xác định được chủ sở hữu của nó là ai. Có vẻ như Choi Kyungsik đã lấy một vài vật kỷ niệm đó khi dọn dẹp [Quan tài].
Trong số những vật phẩm đó, Choi Kyungsik đã sử dụng một chiếc cúc áo trên bộ quân phục chiến đấu của [Yeonhong]. Hầu hết các trang bị đều bị tiêu huỷ bằng HCl (acid hydrochloric hay axit clohidric), nhưng có một số không bị tan chảy hoàn toàn và vẫn giữ nguyên hình dạng. Choi Kyungsik đã tháo rời chiếc cúc áo đó trước khi cho nổ tung dinh thự. Tôi không biết anh ấy sẽ làm như vậy, vậy nên tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe lời giải thích sau đó.
Kế hoạch gây hoang mang có chủ đích của Choi Kyungsik đã thành công hơn mong đợi. Bộ đồ chiến đấu đó hoàn toàn không phù hợp với những bộ khác được tìm thấy trong dinh thự của Geum Miyoung. Và khi kiểm tra kỹ chiếc cúc áo, người ta sẽ thấy đây là vật phẩm được hội [Yeonhong] sử dụng. Điều này sẽ khiến cho Bae Jaemin, người trước đó đã bị vụ bê bối của Geum Miyoung làm cho choáng váng, nhận phải cú sốc gấp đôi.
Sau khi dùng ngón tay đẩy kính lên, Choi Kyungsik quay sang tôi, người đang rất ngạc nhiên và nói.
“Tiếc ghê, tôi muốn thấy Jaemin yêu dấu tái mét vì sợ hãi hơn.”
“Mấy nay hắn ta gần như bị cô lập trước công chúng. Có vẻ như hắn ta đã sử dụng tiền để che đậy các bài viết có liên quan đến [Yeonhong], nhưng cái đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
“Ố ồ~ Vừa nhắc cái Bae Jaemin yêu dấu xuất hiện liền luôn kìa~”
Vừa dứt lời, kênh tin tức đã quay cảnh Bae Jaemin bước ra khỏi xe. Trên màn hình, hắn ta trông cực kỳ tái nhợt, được bao quanh bởi hàng chục chiếc máy quay khác nhau. Tôi có thể thấy đôi mắt chớp chớp đầy lo lắng và khoé môi cứng đờ của Bae Jaemin.
‘Chắc là hắn ta đang tức muốn chết rồi nhỉ? Giờ này hắn ta hẳn đã nhận ra không chỉ những thứ trong quan tài mà đến cả quỹ đen mà Geum Miyoung đang giữ đều đã bị đánh cắp.’
Tôi nhìn chằm chằm vào Bae Jaemin với nụ cười gượng gạo đang bước vào tòa nhà, lòng vui như mở hội.
Tòa nhà mà hắn ta bước vào là trụ sở điều tra của bên cơ quan công tố. Tất nhiên, Bae Jaemin chỉ ở đó để cung cấp manh mối cho tổ điều tra với tư cách là một nhân chứng chứ không phải là nghi phạm, nhưng tôi khá thích cách hắn ta rời khỏi đám đông gồm các phóng viên đang giơ micro ra như một tên tội phạm.
Sau khi xem tin tức, Kim Ollim nói với chúng tôi.
“Lim Jisoo hiện đang ở tại khách sạn XX. Có vẻ như cô ta thường xuyên gặp Ryu Hyerin.”
Nghe vậy, Woo Ragi nghiêng đầu hỏi.
“Này. Ngoài Lim Jisoo ra, còn có cái tên sát thủ…… kia nữa. Có tin tức gì về hắn không?”
Kẻ ám sát đeo mặt nạ đã cướp đi hơi thở cuối cùng của Woo Ragi vẫn chưa thể xác định được danh tính và để tìm thấy thông tin về hắn cũng không hề dễ dàng. Tuy nhiên, Kim Ollim đã đưa ra một dự đoán khá lạc quan.
“Nếu chúng ta theo dõi Lim Jisoo có thể sẽ tìm ra được tung tích của hắn ta. Theo lời của Park Hoseok, nếu vụ việc của [Yeonhong] trở nên nghiêm trọng thì bọn chúng sẽ họp mặt lại với nhau.”
Jung Garam là người trả lời. Cậu ấy chống tay lên cằm và mỉm cười vui vẻ, như thể vừa nhớ lại thứ gì đó rất hay ho. Tuy nhiên, những lời nói phát ra từ miệng cậu ấy khá kinh khủng.
“Đúng vậy. Ngoài ra, cuộc gặp gỡ đó có phần hơi… Bắt buộc? Ít nhất thì đó là những gì Park Hoseok nói khi tôi tra hỏi hắn ta, nhưng mỗi lần hắn ta thú nhận với tôi, lưỡi của hắn lại ngắn đi một chút. Bọn chúng hẳn là đã ký một hợp đồng với rủi ro rất cao khi tiết lộ những thứ liên quan bí mật. Giống như lời thề phục tùng hay gì đó kiểu vậy.”
Kim Ollim sau khi nghe Jung Garam nói, mỉm cười và nhìn lại Seo Dawon.
“Tôi đoán Lim Jisoo vẫn đang kiếm sống bằng kỹ năng của cậu.”
“Ừm.”
Seo Dawon không biểu lộ nhiều cảm xúc. Tôi không hiểu điều đó có nghĩa là gì, vì vậy tôi liên tục nhìn qua nhìn lại giữa hai người.
Choi Kyungsik, người im lặng suốt thời gian qua, cũng đưa ra ý kiến.
“Vì mọi người đã nhắc đến nên tôi cũng nói luôn. Không phải các combo và chuỗi kỹ năng của Lim Jisoo và Hội trưởng trông rất giống nhau sao?”
“Lim Jisoo đã sao chép Seo Dawon chăm chỉ lắm đấy. Có lẽ một nửa cơ sở kỹ năng của Lim Jisoo cũng sử dụng cây kỹ năng do Seo Dawon thiết kế. [Retrograde] có rất nhiều nhánh kỹ năng, vậy nên hai cây kỹ năng không thể giống nhau một cách trùng hợp đến vậy được. Xác suất của nó tương đương với việc trúng sổ xố độc đắc.”
Tôi nhìn Seo Dawon trong khi lắng nghe những lời mỉa mai của Kim Ollim. Mặc dù anh ấy là người bị sao chép, nhưng dường như điều đó chẳng có tác động gì mấy đến Dawon cả.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy ánh mắt của tôi, lời nói của Seo Dawon không giấu được sự chế giễu.
“Lim Jisoo trở thành một Pháp sư hơi… đơn giản rồi đấy. Cô ta chẳng có khiếu thẩm mỹ gì hết.”
Nói xong, Dawon mở một vòng tròn ma thuật màu vàng trên tay. Sau khi triệu hồi một vòng tròn ma thuật khác bên trong, anh ấy bắt đầu vẽ đủ loại hoa văn khác nhau.
Tôi không biết liệu đó có phải là một chuyện to tát hay không, nhưng Choi Kyungsik đột nhiên thở dài khiến tôi hơi giật mình.
“Anh có thể sử dụng phép thuật của các lớp khác nhau cùng một lúc sao? Không phải anh thường hay triệu hồi một số vòng tròn phép thuật cấp thấp trước khi chuyển sang một phép thuật cấp cao khác ư?”
Tôi không hiểu anh ấy đang nói gì, nhưng giọng điệu của Choi Kyungsik thể hiện rõ ràng sự tôn trọng của anh ấy dành cho Seo Dawon.
Tôi nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay của Seo Dawon, tự hỏi liệu hai vòng tròn ma thuật xoay tròn kia có thực sự tuyệt vời như vậy không. Tôi không thể hiểu nổi, dù tôi có nhìn chúng bao nhiêu lần đi chăng nữa.
Dù sao thì Seo Dawon cũng đã làm được, anh ấy vẫy tay vài lần rồi trả lời.
“Điều đó đối với Lim Jisoo là chuyện không thể. [Logic] hoặc mấy thứ gì đó đơn giản thay vì [Retrograde] sẽ tốt hơn cho cô ta.”
Jung Garam cười khúc khích, nói thêm.
“Bởi vì hội trưởng, có rất nhiều Pháp sư lao vào con đường kỹ năng của anh. Thành ra là sau khi anh ra mắt, phân lớp [Logic] đã bị phá hủy hoàn toàn.”
Chú thích:
1. PHS và YH: Park Hoseok và Yeonhong
Bên Hàn Quốc người ta thường viết tắt tên người hay cái gì đó liên quan đến vấn đề thảo luận để tránh bị gõ