[Novel] Sự Sống Sót Của Kẻ Chiêu Hồn - Chương 296

Chương 296
“Bây giờ, hãy gọi Seo Dawon ra đi.”
Ryu Hyerin nói. Tôi chỉ giao tiếp bằng mắt với Kim Ollim sau khi xác nhận rằng cô ấy đã ngã vào vòng tay của thiên thần và đang cúi đầu hoàn toàn về phía trước.
Khi Lackey loạng choạng đi về phía tôi và cố gắng chặn tôi khỏi ánh mắt của Ryu Hyerin, [Người bảo vệ] của cô ta lại lóe lên một lần nữa. Lần này, xương ống chân trái của Lackey đã bị vỡ nát. Tôi nghiến răng khi nhìn bộ xương ngã xuống đất.
“Đừng vùng vẫy vô ích nữa. Tôi không có ý định giết anh.”
“…..”
Ryu Hyerin nhẹ nhàng nói như đang bày tỏ lòng thương xót và dừng tấn công tôi. Tuy nhiên, cô ta tiến lại gần tôi với vẻ mặt tươi cười.
“Tôi muốn gặp lại Seo Dawon.”
Sau đó, cô ta đặt quyền trượng của mình dưới cằm tôi. Mặc dù Ryu Hyerin nói với giọng yêu cầu, nhưng tôi hiểu, hành động của cô ta ngụ ý rằng nếu tôi từ chối hợp tác, cổ tôi sẽ bị gãy ngay lập tức.
Khi Ryu Hyerin chĩa quyền trượng về phía tôi, Seo Dawon toát ra một luồng sát khí kỳ lạ khiến tôi cảm thấy rùng mình, lưng ướt đẫm mồ hôi. Tuy nhiên, anh ấy vẫn trung thành tuân theo ‘mệnh lệnh’ của tôi và không tiến lên.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Ryu Hyerin.
“Đối thủ của cô là Kim Ollim.”
Nghe những lời đó, Ryu Hyerin tỏ vẻ ngạc nhiên, rồi cô ta giơ quyền trượng lên với một nụ cười. Khi viên ngọc xanh trên đầu trượng nóng lên, một cảm giác đau rát chạy dọc theo cổ như thể làn da dưới cằm tôi đang bị đốt cháy. Cô ta chế giễu tôi khi tôi cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ của mình.
“Đúng là tôi đã nói rằng tôi sẽ không giết anh, nhưng điều đó không có nghĩa tôi sẽ để yên cho anh.”
“…..”
“Hay là anh cần có thời gian hồi chiêu? Được thôi, tôi có thể đợi.”
Rắc-!
Tuy nhiên, nụ cười thoải mái của Ryu Hyerin nhanh chóng biến mất vì một âm thanh kỳ lạ mà cô không thể bỏ qua vang lên từ phía sau cô. Ryu Hyerin vội vàng quay lại nhìn. Vào khoảnh khắc đó, cô ta có thể xác định được cảnh tượng mà tôi đã theo dõi… trước cô ta một bước.
[Krrrr-ồ-ồ-ồ-ồ…]
Kim Ollim đang cắn vào chiếc cổ bị gãy, cong vẹo một cách kỳ lạ của thiên thần với đôi mắt nhắm nghiền.
Thiên thần cố gắng nói điều gì đó, nhưng chỉ có âm thanh của luồng gió thoát ra từ cổ họng bị Kim Ollim xé toạc của hắn ta. Đôi bàn tay trắng trẻo, xinh đẹp của thiên thần đã đâm xuyên qua lưng của Kim Ollim cũng bắt đầu run rẩy.
Khi máu dính trên bộ y phục thiêng liêng của thiên thần bay trong gió và lướt qua mũi tôi… Tôi cảm thấy mùi hương đó vô cùng ngọt ngào, giống như rượu tráng miệng thơm phức.
“Cái, cái gì thế này….”
Ryu Hyerin bối rối đến mức giơ cây trượng về phía Kim Ollim.
Kim Ollim cuối cùng cũng mở mắt và bắt đầu kéo từng cánh tay thiên thần vẫn còn mắc kẹt trong cơ thể cô ra. Lồng ngực mở toang của cô dần lành lại và hồi phục như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đôi bàn tay bị cắt đứt của cô cũng diễn ra tương tự. Những ngón tay rắn chắc và mạnh mẽ lại mọc ra như mới.
Kim Ollim ngay lập tức cầm lấy chiếc khiên rơi xuống cát và gắn nó ra sau lưng. Trong khi đó, thiên thần mà Ryu Hyerin triệu hồi vẫn co giật trên mặt đất.
Kim Ollim lặng lẽ nhìn chằm chằm cảnh tượng đáng sợ đó rồi dùng chân giẫm lên thân thể của thiên thần khiến nó bất động. Sau đó, cô ấy nắm lấy một chiếc cánh dài và đẹp của ‘sinh vật’ đó bằng một tay.
Roẹtttt一!
[一一一一一一一一一!]
Cứ như vậy, Kim Ollim xé toạc cánh phải của thiên thần, đắm mình trong dòng máu phun ra như suối. Cô ngước lên nhìn thẳng vào Ryu Hyerin với khuôn mặt đẫm máu.
“Trong ‘Tháp linh hồn’, chúng tôi đã phải liên tục chiến đấu với những tên sát thủ tưởng chừng như có thể lực vô hạn.”
“…..”
“Tôi sẽ giúp cô trải nghiệm cảm giác mà tôi đã cảm nhận được lúc đó.”
Khuôn mặt của Ryu Hyerin tái nhợt. Tuy nhiên, cô ta ngay lập tức đưa tay về phía tôi không chút do dự.
“[Thánh Giam]!”
Đó là một quyết định đúng đắn và nhanh chóng nhằm bắt giữ con tin quan trọng trước khi Kim Ollim kịp bắt đầu cuộc tấn công toàn diện.
Tuy nhiên, tôi đã dự đoán trước được điều này. Tôi lăn mình trên cát và tránh được sợi dây ánh sáng đầu tiên, còn sợi dây thứ hai thì bị chặn lại khi lưỡi đao khổng lồ của Lackey đâm xuống đất.
Trong khi đó, Kim Ollim nhảy cao, trông giống như đang bay, và hạ cánh ngay trước mặt Ryu Hyerin. Cùng lúc đó, thánh giá bảo vệ của Ryu Hyerin bắt đầu quay như điên. Những tia sáng đã đập Lackey thành mớ xương gãy không ngừng tuôn ra.
Tuy nhiên, Kim Ollim đã chặn tất cả các đòn tấn công bằng khiên của mình hoặc nhanh nhẹn tránh chúng bằng những chuyển động rất nhỏ trong khi vẫn tiếp tục thu hẹp khoảng cách với đối thủ. Ryu Hyerin cau mày, giơ quyền trượng lên, cau mày và bắt đầu tung ra những kỹ năng mạnh mẽ nhất của mình.
“ [ Hỡi Nữ thần nhân từ. Nếu ngài cảm thấy thương xót cho kẻ hầu đang bị bao vây bởi con rối của màn đêm vĩnh cữu… ] “
Khi câu thơ đầu tiên được thốt ra, ánh sáng hình vòm bao quanh Ryu Hyerin càng trở nên mãnh liệt. Có vẻ như kỹ năng này giúp tăng cường kết giới thánh của cô ta.
Khi mái vòm ngày càng mở rộng, tôi nắm lấy Lackey đang đau đớn và chạy lùi lại. Ryu Hyerin cắn môi khi nhìn thấy tôi, nhưng cô ta nhanh chóng niệm chú kỹ năng tiếp theo của mình.
“ [ Nếu ngài nhớ tên của kẻ hầu tội nghiệp đang lang thang giữa hang ổ của những điều xấu xa và tội lỗi nguyên thủy… ] ”
Khi câu thơ thứ hai của cô ta được vang lên, không chỉ kích thước của kết giới thánh mà số lượng [Người bảo vệ] của cô ta cũng tăng lên đáng kể. Tổng cộng có 10 [Người bảo vệ] bắt đầu tấn công Kim Ollim.
Ryu Hyerin không dừng lại ở đó, cô ta cắm quyền trượng của mình xuống đất và triệu hồi kỹ năng cuối cùng của mình.
“ [ Tôi cầu xin ngài, hãy lắng nghe tiếng than thở, lời khổ đau của kẻ tôi tớ. Cầu xin ngài, hãy lắng nghe lời cầu nguyện của chúng tôi.] ”
Một luồng sáng rực rỡ phát ra từ nơi đầu gậy chạm đất.
Khi ánh sáng tắt dần, cơ thể Ryu Hyerin dần dần bay lên khỏi mặt đất và nhanh chóng lơ lửng trên không trung. Tôi ngạc nhiên nhìn Ryu Hyerin và mở to mắt khi thấy đôi cánh thiên thần sau lưng cô to. Vào khoảnh khắc ấy, cô ta thực sự giống như một sứ đồ được Chúa trời phái đến.
Bùm-!
Tuy nhiên, ngay khi Ryu Hyerin vừa bay lên không trung, Kim Ollim đã lao về phía trước với tốc độ kinh hoàng và đâm vào kết giới thánh mà Ryu Hyerin đã triệu hồi.
Những cây thánh giá bắt đầu đuổi theo và tấn công Kim Ollim, nhưng cô ấy thậm chí còn nhanh hơn, cô ấy đã né tránh được đòn tấn công chỉ trong gang tấc.
Nhiều đòn tấn công trượt mục tiêu trút xuống bãi cát sa mạc, khiến cát trắng bay tứ tung khắp nơi. Kim Ollim trượt trên địa hình đang thay đổi đó và một lần nữa tấn công vào kết giới.
Vụt-!
Ngay khi đòn thứ hai được Kim Ollim giáng xuống vào cùng một chỗ, kết giới bắt đầu nứt ra. Ryu Hyerin không còn bình tĩnh nữa và bắt đầu tung ra đòn tấn công toàn diện của riêng mình.
“[Thiên phạt].”
Ngay sau đó, bốn vòng tròn ma thuật bắt đầu xuất hiện sau lưng Kim Ollim, phía trên đầu, dưới chân và ngay trước ngực cô. Đồng thời, tia sét trắng bắn ra từ tâm của mỗi vòng tròn, tấn công cô không ngừng nghỉ.
Chỉ sau một đòn tấn công, cơ thể của Kim Ollim đã tan chảy, da thịt cô bị tổn thương nghiêm trọng.
Tôi run rẩy như nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng khi từng khúc xương trắng hếu của cô ấy lộ ra, nhưng trong trạng thái đó, Kim Ollim vẫn có thể nâng khiên của mình lên và đập lên kết giới. Cuối cùng, kết giới thánh mà Ryu Hyerin đã tạo ra cũng sụp đổ khi một bên bị nghiền nát.
“Làm sao có thể…”
Vẻ lo lắng dần hiện rõ trên khuôn mặt của Ryu Hyerin, cô ta hoàn toàn bị sốc khi đòn tấn công mạnh mẽ của mình không thể ngăn cản được Kim Ollim.
Làn da gần như muốn bốc hơi của Kim Ollim cũng dần tái tạo lại từng chút một cho đến khi cô trở lại trạng thái ban đầu. Ryu Hyerin bối rối nhìn giữa Kim Ollim đang tiến lại gần và tôi đang đứng phía xa xa.
“Ha, đừng có giỡn mặt với tôi… Làm sao một xác sống có thể chịu được đòn tấn công của tôi chứ…”
Ngay cả khi Ryu Hyerin rơi vào cơn hoảng loạn tột độ, cơ thể của Kim Ollim vẫn đang được phục hồi, khói đen bao phủ lên khắp cơ thể đến cổ tay của cô ấy. Ngay cả khi vết thương đã lành lại, rõ ràng cơn đau vẫn đang hành hạ Kim Ollim, nhưng cô ấy vẫn giữ được khí chất nghiêm trang của mình.
Ryu Hyerin thấy thế liền sử dụng [Người bảo vệ] của mình để tung ra đòn đánh toàn lực vào đối thủ, nhưng Kim Ollim không hề né tránh đòn tấn công đang lao tới như vũ bão mà lao thẳng đến cô ta. Chiến lược để [Người bảo vệ] tấn công Kim Ollim nhằm câu giờ đã bị phá hỏng.
“Hô…!”
Ryu Hyerin, người cần thời gian để sử dụng kỹ năng tiếp theo vì cô vừa sử dụng một kỹ năng mạnh mẽ, đã bị thanh kiếm của Kim Ollim đánh trúng một cách bất lực. Tất nhiên, chỉ một đòn đánh đó không đủ để hạ gục Ryu Hyerin, nhưng nó đủ để cắt đứt cánh tay trái của cô từ dưới khuỷu tay.
Không thể nhấc cánh tay lên, Ryu Hyerin không còn cách nào khác ngoài việc nhanh chóng nới rộng khoảng cách giữa cô và đối thủ. Kim Ollim không thèm bắt kịp tốc độ của cô ta, cô thong thả bước đi và cầm cánh tay trái bị cắt cụt của Ryu Hyerin lên. Cô đưa nó lên mặt mình và đặt môi lên vết cắt đang chảy máu.
Lúc này, Ryu Hyerin nhìn chằm chằm vào Kim Ollim với vẻ mặt vô cùng kinh hãi. Ngược lại, Kim Ollim mỉm cười nhe răng, đáp lại biểu cảm của Ryu Hyerin.
“Đúng rồi. Tôi muốn thấy ‘biểu cảm’ đó trên khuôn mặt của cô.”
Editor: Phấn đấu mỗi ngày 1 chương vì tương lai được đọc seg của 2 đứa nhỏ ( ´ ▽ ` )/